Thứ Sáu, 28 tháng 3, 2008

Tháng ba

Tháng ba
Ngúng ngẩy
rét nàng bân
Thượng đế vì con dọa thánh thần

Áo len
lúng liếng
cài khuy thử...
Chết cóng bà già, xoăn đít ông

Cũng chỉ vì con cha nịnh rể
Ngọc Hoàng
tham nhũng ?
có sao không ?
Trên trời còn vậy... la gì đất ?
Mát mặt nàng Bân nịnh tướng công

Hoahuyen
28.3.2008

Thứ Năm, 27 tháng 3, 2008

Giá như EM CŨNG CÙNG ĐI


Giá như
EM CŨNG CÙNG ĐI

Về thăm công tử Bạc Liêu
Trên xe chỉ toàn... đực rựa
Vắng em giảm vui một nửa
Đau lòng cả lũ trồng si

Giá như em cũng cùng đi
"Cánh buồm..." sẽ không thao thức
"Một thời... " càng thên rạo rực
"Cánh đồng..." hưng phấn xuýt xoa

Tiếc rằng khâu cấp cota
Cảnh sát lạnh lùng không duyệt
Dẫu nàng ngày xưa điên tiết
Khổ em, khổ cả đời choa !

Sướng nhất "Mùa thu... du ca"
Bởi bên có nàng nắng hạ
"Đào Mai..." tháp tùng xa giá
Cùng với "Thánh Đát..." là la

Này em hãy vui lên nhé
Vẫn còn có " Một thời xa..."
"Cánh buồm..." ngày đêm thao thức
"Cánh đồng..." hưng phấn xuýt xoa

Hoahuyen


Vườn chim

nha cong tu bac lieu xua
Nhà công tử Bạc Liêu xưa

Một bài thơ vui nhân chuyến đi thăm Bạc Liêu của 2 hội Bloger Saigon và Vũng Tàu ngay 29 va 30/3/2008 ( Cho đến giờ phút này theo đăng ký bên nhà Chủ tịch Nguyên Hùng thì chỉ có toàn cánh đàn ông và có thể có 1 bloger nữ là NH ) Hoahuyen xin tếu táo vài câu:

Sưu tầm từ nguồn : http://vi.wikipedia.org/wiki/Công_tá»­_Bạc_Liêu#Nh.E1.BB.AFng_giai_tho.E1.BA.A1i

Về Bạc Liêu ngủ nhà Công tử!

Khách sạn Công tử Bạc Liêu.

(Dân trí) - Khách về thăm Bạc Liêu, dù có ít thời gian cũng cố tìm mọi cách đến ăn một bữa hoặc uống ly cà phê trong khuôn viên nhà Công tử. Ngành du lịch bản địa vì thế mà có thêm sản phẩm dịch vụ thu hút khách. Căn cứ theo giấy tờ và tài liệu còn lưu giữ thì ông Trần Trinh Trạch (cha của công tử Bạc Liêu) xuất thân từ một người làm mướn. Do may mắn, ông Trạch có cơ hội học đến lớp 7-8 (theo trình độ hiện nay). Sau này, nhờ có học thức lại khéo quan hệ nên Trinh Trạch được thực dân Pháp cất nhắc ở nhiều chức vụ quan trọng trong đó đáng nói là thư ký tại Tòa bố phụ trách điền địa. Từ đó, Trạch bắt đầu con đường vơ vét của cải, cướp đất của dân khẩn hoang. Cuộc sống của người dân ngày càng khổ cực thì số của cải và đất đai Trinh Trạch có được ngày càng nhiều, rải rác ở khắp các tỉnh miền Tây. Sau đó, Trạch lấy vợ (vợ là con gái của một địa chủ khét tiếng ở Bạc Liêu) rồi sinh được 7 người con: 3 trai, 4 gái. Trong số những người con có Ba Huy (tức Trần Huy Trinh, sinh ngày 22/6/1900) nổi tiếng khắp nơi. Ba Huy nổi tiếng không phải vì thông minh mà vì thói quen chơi bời phóng túng, tiêu tiền như rác với những trò chơi ngông. Đỉnh điểm của những hành động này là sự kiện cậu Ba Huy và một công tử ở Sài Gòn thách đố nhau đốt tiền nấu chè. Tuy phần thắng thuộc về anh chàng công tử Sài Gòn nhưng nó cũng đủ khiến câu chuyện về công tử Bạc Liêu trở thành những giai thoại cho đến tận bây giờ. Năm 1945, cuộc sống vương giả của dòng họ Trần Trinh kết thúc khi cách mạng tháng 8 diễn ra. Đảng Cộng sản với chủ trương chống ngoại xâm và ách thực dân phong kiến nên phần lớn điền đất của gia đình Ba Huy đã bị tịch thu, cấp lại cho tá điền. Ông Trạch tuổi già mất đi, những người con trong gia đình ly tán khắp nơi, chỉ còn lại mình Ba Huy trụ lại đất Bạc Liêu. Cuối đời, Ba Huy trở về Sài Gòn sinh sống, toàn bộ số gia sản cuối cùng của gia đình được bán nốt để duy trì cuộc sống. Năm 1973, Ba Huy bị bệnh và chết (thọ 73 tuổi).

… Và hiện thực

Ngày nay, người ta biết đến Bạc Liêu bởi nhiều thứ, đó là vùng nuôi tôm xuất khẩu nổi tiếng trên cả nước, tháp cổ Vĩnh Hứng, chùa Xiêm Cán…

Tuy nhiên, đối với đa số khách du lịch đến với tỉnh nằm ở miền Tây Nam Bộ này thì những câu chuyện thật và giai thoại về nhân vật Công tử Bạc Liêu luôn thu hút.

Hiểu rõ điều này, Sở Thương mại & Du lịch Bạc Liêu đã tận dụng tối đa sức hút của ngôi biệt thự nức tiếng một thời của gia đình công tử nhằm thu hút khách du lịch đến tham quan và sử dụng dịch vụ.

Nằm trong một khuôn viên rộng rãi bên bờ sông Bạc Liêu, ngôi biệt thự được xây theo mô-típ của Pháp, cực kỳ đẹp và sang trọng. Giờ nó đã được chuyển thành khách sạn mini với tên gọi Công tử Bạc Liêu.

Điều này có nghĩa là bất cứ ai muốn và có tiền đều có thể ăn ở, sinh hoạt giống như vị công tử thuở nào. Nhân viên khách sạn cho biết hơn chục phòng ở đây luôn có người đến thuê, riêng phòng của Công tử thì giá dù có cao gấp đôi (600 - 700 nghìn) vẫn liên tục “cháy”.

Khách về thăm tỉnh, ít có thời gian cũng tìm mọi cách đến ăn một bữa hoặc uống ly cà phê ở khuôn viên nhà công tử. Ai cũng muốn tự mình chứng kiến, thưởng thức cái cảm giác vương giả của nhân vật lừng danh này.

Chính vì vậy, các loại hình dịch vụ khách sạn Công tử Bạc Liêu cũng làm ăn khá phát đạt. Rất nhiều đôi uyên ương cũng tìm đến thuê hội trường của khách sạn để tổ chức đám cưới với mong muốn có một cuộc sống mới vinh hoa, phú quý...

... Tuy nhiên, theo ông Huỳnh Văn Khá, Phó Chủ tịch UBND tỉnh Bạc Liêu thì ngày nay Bạc Liêu vẫn chưa phát triển xứng đáng so với tầm vóc của mình. Vẫn còn tới 15.658/26.000 hộ nghèo (có mức thu nhập dưới 200 nghìn đồng/tháng).

Có xã như Vĩnh Trạch, có tới 400/2000 hộ nghèo, bà con trong xã sống chủ yếu bằng nghề làm ruộng, đi biển và nuôi tôm, nhưng do thói quen ít đầu tư, tích lũy, nên nhiều gia đình thường xuyên rơi vào cảnh ăn hôm nay không biết tới ngày mai.

“Bên cạnh đó, Bạc Liêu cũng đang xuất hiện lớp bà chủ, công tử mới - họ là những người biết làm giàu từ chính con tôm, đồng ruộng. Hơn ai hết họ hiểu rằng chỉ có đồng tiền kiếm được từ lao động chân chính mới lâu bền và đáng trận trọng” - ông Khá nói.


P. Thanh


Những giai thoại về CÔNG TỬ BẠC LIÊU

Ông Trạch giao cho Ba Huy việc trông coi điền sản. Huy đi vào các sở điền bằng xe hơi hoặc ca nô. Việc này là một sự kiện đặc biệt, Ba Huy đi đến đâu tá điền ùn ùn kéo đến xem, vì cả đời họ chưa được nhìn thấy xe hơi, ca nô bao giờ. Đi đòi nợ các tỉnh, Ba Huy dùng chiếc Ford Vedette, còn đi chơi ông có chiếc Peugeot thể thao, sản xuất năm 1922. Loại xe đó cả miền Nam khi ấy chỉ có hai chiếc, chiếc kia là của vua Bảo Đại.

Ba Huy còn thuê một người Pháp làm công cho mình. Đó là ông Henri, chồng bà Tư Nhớt, một người trong gia tộc Trần Trinh. Ông này làm quản lý, điều hành gia sản cho ông Hội Đồng Trạch, dưới quyền ba Huy. Theo hợp đồng, quản lý được hưỏng 10% trên tổng số lợi tức thu được hàng năm. Chính vì vậy ông Henri mới bỏ "mẫu quốc" qua làm mướn cho bên vợ, mãi đến tháng 4 năm 1975 mới về nước.

Công tử Bạc Liêu rất mê nghề . Vào nữa đầu thế kỷ 20, học võ là một cái mốt với nhận thức: Học võ để nâng cao cái khí phách thượng võ của kẻ anh hào. Ba Huy không học võ Tây hay võ Ta mà học võ Xiêm. Ông ta đã cất công qua Xiêm mướn một ông thầy thượng hạng về dạy cho mình và Tám Bò, là em út của ông ta.

Một sự kiện chấn động cả nước khi đó là Ba Huy đi thăm ruộng bằng máy bay. Và lúc ấy cả Việt Nam cũng chỉ có 2 chiếc là của Công tử Bạc Liêu[3] và của vua Bảo Đại. Một lần bay qua thăm điền Rạch Giá, Công tử Bạc Liêu hứng chí bay ra biển Hà Tiên chơi, cứ bay mải miết cho đến khi kim báo xăng không còn nhiên liệu, buộc lòng Ba Huy phải đáp khẩn cấp. Xuống đất, Ba Huy hoảng hốt biết mình đã bay lọt sang tận nước Xiêm. Trần Trinh Huy bị Nhà nước Xiêm bắt giữ và phạt 200 ngàn giạ lúa. Ông Hội đồng Trạch phải chở một đoàn ghe chở lúa thật dài qua tận Xiêm để chuộc quí tử về. Ông là người Việt Nam đầu tiên sở hữu máy bay tư nhân và sân bay tư nhân.

Ba Huy sinh hoạt cực kì sang trọng và xa hoa. Ra đường là đóng bộ veston, thứ hàng đắt tiền nhất thời đó. Thói quen của Ba Huy là ăn sáng kiểu Tây, trưa ăn cơm Tàu, chiều ăn cơm Tây. Mỗi lần từ Bạc Liêu đi Sài Gòn là ông ta ngồi trên chiếc xe cáu cạnh, có tài xế lái. Khi lên Sài Gòn ít khi Công tử Bạc Liêu ở ngôi biệt thự của Trần gia mà vào một trong những khách sạn nổi tiếng sang trọng ở Sài Gòn. Có khi hứng chí đi dạo mát Ba Huy thuê cả chục chiếc xe kéo, ông ta ngồi một chiếc, những chiếc còn lại chở những món đồ như mũ, cây "can"...

Công tử Bạc Liêu là một người luôn xê dịch và rất ham vui, những cuộc ăn chơi nổ trời diễn ra, Trần Trinh Huy lặn ngụp trong những bàn tiệc với rượu sâm banh. Mỗi chủ nhật ông đều đi nghỉ cuối tuần ở Vũng Tàu, Đà Lạt hoặc về Cần Thơ. Ba Huy cũng là một kẻ mê cờ bạc, có những khi ông đánh một cây bài 30.000 đồng, trong khi lúa chỉ 1,7 đồng một giạ[4], lương của Thống đốc Nam Kỳ chưa tới 3.000 đồng một tháng.

Thứ Tư, 26 tháng 3, 2008

LAY HOAY NHỈ ?



LAY HOAY NHỈ ?

Vài ly chếnh choáng thế là say
Say cãi luật đường... kể cũng hay
Hay bởi ý sâu bằng trắc chuẩn
Chuẩn do từ sát đối niêm ngay
Ngay chơi sành điệu đâu nhiều kẻ
Kẻ khuấy tầm cao được mấy tay ?
Tay tếu, anh già khua khoắng bút
Bút xoay, cánh trẻ cứ lay hoay !


_________________________________


Vài ly chếnh choáng thế là say
Say cãi luật đường... kể cũng hay
Hay ý tứ sâu thang bậc chuẩn
Chuẩn câu từ sát nấc thẳng ngay
Ngay chơi sành điệu đâu nhiều kẻ
Kẻ khuấy trên tầm được mấy tay ?
Tay tếu Đông Hòa khua khoắng bút
Bút đâm nông lão, cứ lay hoay

...

Mừng doanh nhân - Mừng xuân Mậu Tý



Mừng doanh nhân -
Mừng xuân Mậu Tý


Xuân vui giọt nắng mơ màng
Nụ đào thắm đỏ, mai vàng thêm tươi
Phố phường rộn rã tiếng cười
Gia đình hạnh phúc bên người thân yêu

Mừng xuân hội nhập... vui nhiều
Thời cơ thách thức bao điều... trở trăn
Nhiều thuận lợi, lắm khó khăn
"Thuyền ra biển lớn" đang cần doanh nhân

Thương trường đã bắt đầu... xuân
Niềm vui hy vọng rất gần... không xa
Hoá rồng cất cánh bay xa
Sánh vai thể hiện rằng ta như... người

Mừng xuân Mậu Tý em ơi!
Anh xin được chúc vạn lời yêu thương
Dân giàu, nước mạnh, hùng cường
Doanh nhân viết tiếp một chương sử vàng

Bốn ngàn năm, lại sang trang
Việt Nam "to đẹp, đàng hoàng" hơn xưa

Hoahuyen



Anh Cho Em Mùa Xuân
Nhạc Sĩ: Nguyễn Hiền
Trình bày: Elvis Phương




Chú ý có thể phải nhấp play nhiều lần



Thơ: Kim Tuấn
[@more@]
Anh cho em mùa Xuân,
Nụ hoa vàng mới nở,
Chiều Đông nào nhung nhớ
Đường lao xao lá đầy,
Chân bước mòn hè phố,
Mắt buồn vươn ngọn cây

Anh cho em mùa Xuân,
Mùa Xuân này tất cả,
Lộc non vừa trẩy lá
Lời thơ thương cõi đời,
Bầy chim lùa vạt nắng
Trong khói chiều chơi vơi

(1) Đất mẹ đầy cỏ lúa,
Đồng xa xanh mấy mùa
Ngoài đê diều căng gió,
Thoảng câu hò đôi lứa...
Trong xóm vang chuông Chùa,
Trăng sáng soi liếp dừa
Con sông dài mấy nhánh,
Cát trắng bờ quê xưa

(2) Anh cho em mùa Xuân,
Trẻ nô đùa khắp trời
Niềm yêu đời phơi phới
Bàn tay thơm sữa ngọt,
Giải đất hiền chim hót,
Mái nhà xinh kề nhau...

(3) Anh cho em mùa Xuân,
Đường hoa vào phố nhỏ,
Nhạc chan hòa đây đó
Tình yêu non nước này,
Bài thơ còn xao xuyến
Rung nắng vàng ban mai

(Hát lại 1, 2, 3)

Anh cho em mùa Xuân
Nhạc thơ tràn muôn lối...

Tieng ngam tho bac nhat

Tiếng thơ ngâm bậc nhất
04/11/2007 08:27
(HNM) - Qua làn sóng Tiếng nói Việt Nam, người nghe đài yêu “Tiếng Thơ” đã từng thưởng thức nhiều giọng ngâm tuyệt vời làm thổn thức tâm hồn  vào mỗi đêm chủ nhật, đêm cuối tuần, nhất là vào những năm tháng  chiến  tranh, khi phát thanh gần như là nguồn thông tin duy nhất. Nhiều cái tên nghệ sĩ đã trở thành thân thuộc: Châu Loan, Linh Nhâm, Kim Cúc... Nhưng có lẽ một nghệ danh, một giọng thơ ngâm chiếm được sự yêu mến và ngưỡng mộ hơn cả  là Trần Thị Tuyết. 

Bà Nguyễn Thị Phúc vốn là đào nương  nhan sắc đằm thắm đa tài  một thời vang bóng. Khoảng năm 1957-1958, bà được Đài TNVN mời đến  phòng thu thanh cộng tác với bộ môn hát ca trù và  ngâm thơ. Một hôm, thi sĩ người Nam bộ Hoàng Tấn chợt hỏi: “Chị ngâm thơ hay như  vậy, thế nhà có đứa con nào theo nghề mẹ không?”. Câu hỏi làm bà lặng  người. Không muốn động đến chuyện xưa, không hiểu sao bà lại buột miệng: “Cũng có một cô, nhưng chỉ biết... “ngâm nga” vớ vẩn thôi, tôi cho ở nhà làm máy may, đan thuê kiếm sống”.
 “Thì bà cứ cho cô ấy đến đây thử xem”.  Lời chân tình của  người phụ trách Tiếng Thơ lúc đó  không ngờ lại như một cơ duyên tiền định.  30 tuổi nhưng vóc  người bé nhỏ, Trần Thị Tuyết trẻ hơn tuổi rất nhiều. Ngay buổi đầu vào phòng thu, chị đã “xuất thần” một sê ri những thi phẩm cổ điển: Thơ Lê Thánh Tông, Nguyễn Trãi, rồi Kiều, Chinh phụ ngâm đến Nguyễn  Khuyến, Tản Đà, Bà  Huyện Thanh Quan, Cao Bá Quát, Chu Mạnh Trinh, Nguyễn Công Trứ... Các thể thơ tứ  tuyệt, thất ngôn bát cú, lục bát được ngân lên  theo các làn  điệu sa mạc, bồng mạc, ca trù... Mỗi làn  điệu thích ứng với   từng  bài  thơ,  thể  thơ. Đặc biệt là giọng ngâm vang lảnh, truyền cảm. Giọng gốc Hà Nội, tròn  vành    chữ, đẹp  lung   linh    sang trọng, chuẩn  mực, không hề pha tạp !   Những bài thơ Đường  nổi tiếng của Đỗ Phủ, Lý Bạch... đặc  biệt là tập “Nhật ký trong tù” của  Bác Hồ, bà Phúc ngâm tiếng Hán trước, cô con gái ngâm bản dịch tiếng  Việt. Tận mắt xem hai mẹ con tài hoa nức tiếng này trình diễn mới thấy hết sự cao vời tuyệt đỉnh của hồn thơ, của tiếng thơ... Có lẽ  người  nghệ sĩ được gặp Bác  Hồ nhiều nhất là Trần Thị Tuyết.  Và đó cũng là hạnh phúc lớn lao nhất trong đời của nghệ sĩ. Lần đầu tiên được gặp Bác là năm 1962, khi theo một đoàn văn công vào phủ Chủ tịch biểu diễn. Hôm đó Trần Thị Tuyết ngâm bài thơ “ Sáng tháng Năm” của nhà thơ Tố Hữu. Nghe xong Bác cầm một bông hoa hồng lên tận nơi tặng cho chị. Bác hỏi tên và khen ngâm thơ hay. Từ đấy nhiều lần Bác cho gọi  nữ nghệ sĩ vào ngâm thơ cho  Bác nghe. Một lần khi nghe xong, Bác cho ngồi   bên cạnh rồi thân mật hỏi: “Thế cháu bé bị liệt chân của cháu nay thế nào rồi?”. Chị hết sức ngạc nhiên không hiểu vì sao Bác lại biết hoàn cảnh của mình, lặng người vì cảm động không thốt  nên lời. Bác nói: “Liệu cháu bé ấy có đi học được không? Cháu phải tìm mọi cách cho nó học, không được để nó vì tàn tật mà thất học đấy!”. Năm 1997 khi được Đài TNVN mời từ miền  Nam ra Hà Nội nhân kỉ niệm 50 năm ngày Bác  tới thăm đài sơ tán ở Chùa Trầm, chị  được  mời ngâm bài thơ Xuân 1947 của Hồ Chủ tịch. Ngâm thơ Bác càng nhớ thương Bác khôn nguôi. Sau ngày đó đồng chí Vũ Kỳ đã cho xe đến đón chị thăm lại nhà sàn của Bác. Vào thăm nhà Bác, bao kỉ niệm ùa tràn tâm tưởng, đặc biệt là những lần vinh dự được ngâm cao bài thơ chúc tết của Bác. Một lần  Bác  nhỏ nhẹ, mẹ cháu là người tài sắc, cháu đã học được rất nhiều từ mẹ cháu, nhưng cháu phải trân trọng, giữ gìn  hạnh phúc gia đình, đừng để bất hạnh như mẹ cháu... Giọng Trần Thị Tuyết đúng là cha mẹ cho, nhưng tài năng nghệ sĩ ngâm thơ đâu là do trời phú. Chúng tôi cùng làm việc với chị ở Ban Văn nghệ Đài TNVN suốt từ năm 1970 cho tới sau  này. Khi đã nổi tiếng rồi nhưng mỗi lần vào phòng thu thơ, chị  bao giờ cũng dành thời gian nghiên cứu kĩ  thi phẩm, hỏi biên tập viên để nghe giải thích thêm. Chị quan niệm, muốn thể hiện đúng tinh thần bài thơ, phải hiểu tác giả định nói gì  trong  tác phẩm, âm điệu, nhạc điệu của bài thơ để thấu hiểu hồn thơ. Cốt lõi là phải cảm được hồn thơ. Có hiểu hồn thơ mới có thể cất lên thành khúc ngâm truyền cảm, lay động lòng người. Kỹ năng ư ? Phải do chính mình  tìm hiểu, tạo ra. Bài thơ này hợp với thể ngâm nào, bồng mạc hay sa mạc, có khi là một giai điệu do nghệ sĩ cảm thụ mà sáng tạo. Câu nào ngân lên, đoạn trầm đoạn bổng là đâu, ngắt câu nhả chữ, luyến láy ở đâu... Chị luôn có cây bút chì bất ly thân, dùng để đánh dấu trên trang thơ những ký hiệu cần thiết khi thể hiện. Trước khi vào phòng thu, chị bao giờ cũng ngâm nga đôi ba lần, tự nghe, tự ngẫm, có khi nhờ người khác nghe thử cho ý kiến, chọn lựa cách ngâm hiệu quả nhất.  Những thao tác nghề  nghiệp trước khi vào phòng thu thơ tưởng chừng  đơn giản ấy, tôi lại không thấy ở những diễn viên ngâm thơ bây giờ. Càng lạ lùng hơn khi thấy họ chuẩn bị bước ra sân khấu ngâm thơ cho hàng ngàn khán giả thưởng thức. Họ ỷ vào giọng “trời cho” của mình, “thương hiệu nghệ sĩ” của mình, ngâm  véo von  chẳng khác nào... hát thơ! Thời gian thường làm phôi pha tài năng nghệ sĩ, nhất là đối với nghệ sĩ biểu diễn. Không ít người chỉ phát huy rực rỡ thời thanh xuân, tuổi về chiều cũng là lúc tài hoa phai tàn. Nhưng lạ kỳ thay là Trần Thị Tuyết. Sau thời gian bị bệnh trầm cảm bởi bao nỗi đa đoan sự đời, chập chờn trắng đen của người đời, tâm thế trống toang suốt 12 năm tưởng đã gục hẳn, đến năm 1994 chị bỗng “sống lại”, thực sự là mình. Giọng chị như hồi xuân, sang tuổi bảy mươi mà tiếng thơ vẫn lanh lảnh như thuở nào. Nhân kỉ niệm ngày thành lập Đài Tiếng nói Việt Nam, mồng 7 tháng 9 năm 1995, ra Hà Nội, tới thăm Ban Văn nghệ, trong phút hứng khởi, chị cùng nghệ sĩ Phạm Thành hát dân ca Pháp bằng tiếng Pháp, khiến ai nấy phải rưng rưng cảm động.  Giới chuyên môn đánh giá Nghệ sĩ ưu tú Trần Thị Tuyết là gạch nối giữa thế hệ nghệ sĩ như Quách Thị Hồ, Nguyễn Thị Phúc... với lớp trẻ hôm nay. Còn đông đảo thính giả  cả nước  yêu Tiếng Thơ gần nửa thế kỷ qua thì gọi chị một cách trìu mến: Nghệ sĩ của Nhân dân !  

Vũ Hà
Sưu tầm "báo Hànội mới online"
( Ảnh Minh họa của Hoahuyen )
NSƯT Trần Thị Tuyết thời trẻ.
NSUT Trần Thị Tuyết thời trẻ



Họp mặt đầu xuân Mậu Tý kỷ niệm 12 năm thành lập
CLB thơ ca Bến Nghé (21.01.1990 - 21.01.2008 )



Hiện nay NS Trần Thị Tuyết đang là một thành viên thường xuyên tham gia sinh hoạt trong CLB Thơ ca Bến Nghé
[@more@]


Xin trân trọng giới thiệu với các bạn gần xa 
TRÍCH MỘT PHẦN
BUỔI SINH HOẠT
CỦA CLB THƠ CA BẾN NGHÉ 
( Ngày 26 . 5 . 2007 tại nhà vườn Ông Võ Văn Hiến - Quận 7 )




 

Sinh hoạt tháng 4. 2005





 

Thứ Ba, 25 tháng 3, 2008

Anh CLB Tho ca Ben Nghe




Posted by Picasa

Chàng thơ họ "xích"



I.

Công ty danh tiếng đóng... ven hè
Được "xã bà" giao hẳn một xe
Khỏe chạy phăng phăng chân dẻo quẹo
Yếu bò chầm chậm mắt xanh lè
Xướng... thơ cuồn cuộn thây từ quặt
Họa... phú trào dâng mặc ý què
Vất vả tâm hồn luôn lãng mạn
Đồng tiền sạch sẽ cũng nên... khoe


II.

Xích lô danh tiếng đóng... ven hè
Cũng được "bà" giao hẳn một xe
Khỏe chạy phăng phăng chân dẻo quẹo
Yếu bò chầm chậm mắt xanh lè
Xướng sung cuồn cuộn thây từ quặt
Họa cứ trào dâng mặc ý què
Nổi hứng đêm ngày sây sẩm mặt
Chàng thơ họ "xích" nỏ cần khoe

Hoahuyen

Cũng thử một phen liều

Lần này cũng thử một phen liều
Đóng bộ vào vai lãng tử siêu
Vườn nhãn nam thanh so mấy hiệp
Vườn chim nữ tú thử vài chiêu
Tay chơi Quận nhứt không nao núng
Công tử Bạc Liêu có dám chiều ?
Chỉ sợ chia tay lòng thổn thức
Hoàng hôn xế bóng lại đòi... yêu

Hoahuyen


( Nhà công tử Bạc Liêu xưa )

Gửi anh em Bạc Liêu!

Mong ngày gặp mặt cuối tuần
Anh em Sài - Vũng quây quần Bạc Liêu
Từ lâu đã chót thầm yêu
Gặp rồi lại sợ quá nhiều mộng mơ
Bạc Liêu em đợi, em chờ
Anh đang hồi hộp từng giờ em ơi!

________________________________

Nụ hôn ấm bờ môi
Nồng thơm chiều thu ấy
Trong vòng tay run rẩy
Toàn thân anh rã rời

...

Men rượu tình đời

Rót mãi mà ly vẫn chửa đầy
Rượu đời đang cạn chẳng thèm say
Men xưa lảo đảo dần phai nhạt
Hương cũ lồm cồm thấm đẫm cay
Tay với đâu ngờ mây níu lại
Chân đi cứ ngỡ gió đang bay
Cuộc đời dâu bể trôi nhanh thật
Kề lỗ may ra chạm ngất ngây ?




Ừ thì thế đó ( Thơ Đường luật )

Sinh nhat 4 vnweblogs.saigon


Bài họa "tếu"

Ừ THÌ THẾ ĐÓ
Hoahuyen

Ừ thì thế đó, nhớ à nghe
Nổi tiếng ba miền lấp ló le
"Ấy" thích dai, dài, da trắng trẻo
"Đây" mê to, bự, tóc vàng hoe
Già chưa đeo kiếng, ơ hay nhỉ ?
Trẻ bốn lầu ư, đã quá he ?
Nói phét ngày đêm dăm bẩy trận
Chỉ cho hai cái mặt xanh lè

..

Bài xướng

Chịu chơi
Phamthicucvang

Đừng nói là tui lão đó nghe
bao nhiêu cô gái chực lăm le
môi hồng mắt biếc da non nõn
người ngọc thân ngà tóc đỏ hoe
khóc lóc van lơn rồi thủ thỉ
giận hờn cười cợt lại hăm he
thôi thì thôi thế..từng em một
lần lượt thử xem...có lặc lè ! !

* thay lời các lão ông YAMAHA

sinh nhat vnthuquan

SinhnhatVNTHUQUAN

Chủ Nhật, 23 tháng 3, 2008

Mơ đẹp hơn hẳn ngày?



Mơ đẹp hơn hẳn ngày?

Thời gian dài dằng dặc
Chờ đợi đếm từng giây
Chỉ mong ngày gặp mặt
Ngắm nhìn nhau mê say

Đêm em về bất chợt
Nõn nà trắng thơ ngây
Nét cong nhàu chăn gối
Má hồng đỏ hây hây

Xiết chặt đôi vòng tay
Nụ hôn nồng êm ái
Giật nẩy mình tê tái
Tỉnh cơn mơ rã rời !!!

Đời vẫn thường như vậy
Ai chẳng một lần say
Cõi tiên hay phàm tục
Mơ... đẹp hơn hẳn ngày?



Bởi Vì Anh Yêu Em
Nhạc Sĩ: Phan Đình Tùng
Trình bày: Phan Đình Tùng




Chú ý có thể phải nhấp play nhiều lần

ĐỪNG GIẬN HỜN ANH



Cho anh nói nhỏ một đôi lời
Vắng nhớ, gần thương lắm bé ơi!
Bữa trước hờn ghen không bỏ được
Thì nay dẫu giận chẳng xa rời
Gian nan vất vả càng yêu mến
Khốn khó bần hàn vẫn cứ chơi
Trọn kiếp trăm năm xin nguyện ước
Cho em tất cả... cuộc đời tôi !


Cưỡng sao nổi ý trời

Ngủ, có gì để nói ?
Ngoài tiếng gáy khò khò ?
Thức, mới đáng phải lo
Sợ... chuyển rung trời, đất !

Còn gì để mà mất ?
Khi đã xế chiều tà
Khổ đau hay hạnh phúc
Nụ cười nở như hoa

Dép giày còn có số
Cưỡng sao nổi ý trời
Đã kêu thì ta... dạ
Hào phóng nhận em ơi!

Chúc mùa xuân hạnh phúc
Thức... thu nhận lãi lời
Mặc rung trời, chuyển đất
Dại gì không dong chơi!

Một nửa vòng tay



Một nửa vòng tay chỉ thế thôi
Mà như núi lửa... rực hồng môi
Nét cong kiều diễn mơ hay tỉnh ?
Khẽ chạm eo thon dạ rối bời !

"Em yêu, anh xiết vòng chưa chặt
Mình thật gần sao vẫn thấy xa...?"
Cũng bởi chim non còn giấu mỏ
Rụi đầu vào ngực mắt nhòe hoa

Nào ai hạnh phúc bằng ta nhỉ ?
Ríu rít bên nhau mắt rạng ngời
Úp mặt vào rơm lòng thổn thức
Giá như là thế chẳng chơi vơi!?

Một nửa vòng tay chỉ thế thôi
Đã bừng thi hứng dậy hồn tôi
Lâng lâng cảm xúc dâng thành sóng
Sẽ mãi theo ta suốt cuộc đời

TRÁI NGANG

Có nỗi nhớ không dễ gì quên nổi
Đơn phương yêu khốn khổ đến khôn cùng
Như đèn cù, người ta cần... ngoảnh mặt
Kẻ không ưa réo gọi tứ lung tung

Nhịp rung động khi đã trùng tần số
Dẫu nửa vòng trái đất vẫn gần nhau
Một "cú" nhấp nhen lửa tình nồng ấm
Đêm tàn canh... chia sẻ dốc tâm bầu

Hoahuyen

Em là tất cả cuộc đời anh



Em là tất cả cuộc đời anh
Chỗ dựa tin yêu hưởng phước lành
Tổ ấm nồng nàn xua giá lạnh
Lửa tình rừng rực chẳng tàn canh

Em là tất cả cuộc đời anh
Gió giật, mưa giông lúc bão hành
Vẫn vững tay chèo xô sóng cả
Nhạt nhòa ngấn lệ chảy vòng quanh

Cần chi giận dữ nổi tành hanh?
Mái tóc tôi bà sớm bạc nhanh !
Nhẩm tính đời người bao biến cố
Bên em hạnh phúc nhất đời anh

Mái đầu đã bạc chẳng còn xanh
Ríu rít em lườm... nguýt liếc anh
Xế bóng chiều tà chan vạn phước
Lửa tình trong mắt lại long lanh

XẾP CỤC GẠCH


VungTau5c

Anh đã chạm mấp mé bờ hư - thực
Đã nồng nàn nhen nhóm lửa yêu đương
Đã thủ thỉ nói những lời mật ngọt
Ở bên em, anh đã ngỡ thiên đường

Xếp cục gạch chen ngang dài bất tận
Diện ưu tiên em để ý hàng ngày
Anh ngộ nhận mình đang là số một
Và trong mơ hy vọng đếm từng giây

Anh ủ kín tình anh và tự nhủ
Vây quanh em cả một lũ si tình
Anh tự hào chỉ có mình mới được
Cầm tay em tùng cắc, cắc, tùng dinh

Gạch cứ xếp nối đuôi dài vô tận
Ai cũng tin mình ở tốp hàng trên
Nhưng đâu biết một ngày tan vỡ mộng
Đứng đầu hàng tính từ dưới tính lên


----------------------------------------------

Những người này dù biết sẽ không đến lượt nhưng vẫn cố nán lại chờ đợi.

Thứ Bảy, 22 tháng 3, 2008

Kiểm gạch xếp đầu năm


Đầu năm đếm gạch xếp ba miền
Phía bắc hình như mấy triệu viên
Hà Nội Thủ đô gần... chín vạn
Chỗ nào vị trí cũng... ưu tiên

Miền trung quá hẻo năm ngàn bẩy
Chỉ được hơn trăm thứ hạng đầu
Móng cái, trường sa đành bỏ ngỏ
Gạch chưa tới được những vùng sâu

Tập trung nhiền nhất năm Đinh Hợi
Khu vực Sài thành ngót... tỷ viên
Xếp topten đầu non nửa triệu
Bị quăng, rơi vỡ, mất vài thiên

Kiểm lại đầu hàng không thấy mặt
Thứ hai lấp ló... một vài viên
Bốn, năm, sáu, bẩy... nhiều vô kể
Có lúc nằm mơ... sắp gặp tiên !

Rõ thật đa tình chan ảo mộng
Tham thì... lắm mối tối nằm không
Hạng hai đến chín... đằng sau nhé !
Cỡ tết "công gô" đến lượt ông



Xướng họa vui

Xướng họa vui








Họp mặt đồng hương Hưng Yên



(*) Thị xã Hưng Yên có " Hồ Bán Nguyệt" rất thơ mộng
VỊNHBÁN NGUYỆT HỒ
Trăng soi bán Nguyệt * ngóng đòi thơ?
Đáy nước Hằng Nga dấu thẫn thờ.
Lững thững mây trôi làn khói trắng
Lăn tăn sóng gợn tỏa sương mờ
Dừa nghiêng mặt nước - trai mê mẩn.
Liễu rủ ven bờ - gái ngẩn ngơ.
Huyền diệu hồ trăng quê xứ nhãn?
Tao nhân mặc khách thả hồn mơ...

Hoahuyen
Hòai nhớ
Gửi tấm lòng về thăm nơi chốn cũ
Nhớ một thời thơ ấu mái trường xưa
Nhớ thày cô ai còn trên bục giảng?
Bạn đứa nào thành đạt, đứa nào chưa?

Nhãn lồng thơm ong say cành táo ngọt
Sen trắng đầm lúa tốt trĩu vàng bông
Hoa phượng đỏ ép hè xưa còn mất?
Ôi ! thời gian kỷ niệm cũ còn không?

Hoahuyen


CÁC LOÀI HOA 


Rạng rỡ Mai cười tiễn tết đông
Bừng lên nắng ấm cải tươi ngồng
Đào phai diễm lệ tươi đầu ngõ
Liễu biếc yêu kiều đẹp bến sông
Giản dị hoa Lan khoe khắp xóm
Hồn nhiên Cúc trắng nở ven đồng
Sen chùa sắc thắm thiêng nhà Phật
Cẩm tú thanh bần tỏa ngát bông.

Hoahuyen
Một số hình ảnh họp hội đồng Hương Hưng Yên

Ngày 02/3/2008




Ông Lê Quý Quỳnh - Nguyên Bí thư tỉnh Ủy - Chủ tịch hội Đồng hương Hưng Yên phát biểu




Đại diện Lãnh đạo tỉnh Hưng Yên vào dự họp với bà con Hưng Yên tại TP.Hồ Chí Minh







Cụ bà mặc áo đỏ (101 tuổi ) quê Hưng Yên hiện đang sống với con, cháu tại TP.HCM








Co lai do - Tho Nguyen Binh


Cũng một kiếp người

Cảm xúc khi đọc bài trên trang nhà Hoalucbinh
về thân phận
người đạp xích lô

Gò lưng kiếm sống để qua ngày
Hãnh diện vì không phải ngửa tay
Sạch sẽ còn hơn trăm vạn kẻ
Đồng tiền bẩn thỉu nhớp nhơ xoay

Kính cẩn nghiêng mình xin bái phục
Những người có chí biết làm giàu
Họ sang chính đáng càng thêm nể
Nghèo hèn không thể ngợi ca đâu

Những kẻ lòng tham không có đáy
Chức quyền tham nhũng tựa loài sâu
Hại dân mọt nước cần tiêu diệt
Lấy lại lòng tin, vợi bớt sầu


Hoahuyen

xichlo


Hoahuyen xin phép đưa lời bài hát từ nhà hoalucbinh về đây và thêm phần nhạc bài:


XÍCH LÔ
Sáng tác: Võ Thiện Thanh
Ca sĩ : Mỹ Tâm thể hiện

Xích lô, ai không hay đắn đo
Cứ lo trời nắng, cứ lo trời mưa, cứ lo toan thẫn thờ
Một mình ngửa mặt nằm im ngắm sao trời
Đèn đường bạn thân với đôi vai gầy

Xích lô, ai không hay ước mơ
Cứ vui đùa nhé, cứ mơ lặng lẽ, cứ lom khom đi về
Dòng đời về đêm dường như vắng tanh rồi
Còn lại mình ta ước mơ đã đời

Xích lô, cho tôi thôi đắn đo
Sá chi trời nắng, sá chi trời mưa cứ vô tư không ngờ
Một chiều cùng em dạo chơi phố đông người
Chẳng buồn chẳng vui khóc hay nên cười

Xích lô, thôi cho tôi xuống đây
Phố đông người quá, lối kia chật quá khiến con tim hao gầy
Người người còn đang vội chen lấn vô cùng
Mà đời thì ai cũng nuôi hy vọng

_________________________________________


XÍCH LÔ

Thêm vào playlist
Chia sẻ
Tải về
Tải dạng Mp3
Tải về Ipod

Cũng một kiếp người