Chủ Nhật, 14 tháng 7, 2019

980. NHỚ TUỔI THƠ

980.
NHỚ TUỔI THƠ
Xế hoàng hôn, nhớ tuổi thơ
Mơ về... một thuở dại khờ năm xưa?
Em còn nhớ dưới trời mưa?
Lang thang ướt áo... khô chưa muốn về
Nhãn lồng rợp mát đường quê
Hương sen ngào ngạt triền đê ngỡ ngàng
Ngõ xưa nay đã thênh thang
Hàng cau thẳng tắp khẽ khàng đong đưa
Cây đa cổ thụ ngày xưa
Hình như nhỏ lại lưa thưa lá cành...
Nhìn vào đôi mắt long lanh
Ùa về kỷ niệm biến thành nàng thơ
Nào đâu phải, đang trong mơ?
Từng dòng lưu bút thẫn thờ còn đây
Phượng hồng thắm đỏ trời mây
Tình ta tha thiết, nghĩa Thầy ơn Cô
Một thời trong trẻo, ngây thơ
Tóc xanh nay đã bạc phơ trắng đầu
Một đời chìm nổi bể dâu!
Đơn phương ngấm nỗi u sầu - gian truân!
Hôm nay dạo gót vườn Xuân
Ngợp đầy thi hứng dệt vần thơ yêu,
Hẹn ngày chống gậy liêu xiêu
Cùng em đi hết cuối chiều hoàng hôn.
Hoahuyen Đào Ngọc
Ngày Sinh nhật
04.01.2018

979. GIỖ ÔNG NGOẠI

979.
GIỖ ÔNG NGOẠI
Mười sáu năm, Ngoại các cháu đã đi xa
Mà ngỡ như ông... đâu đó ở quanh nhà
Ngó trước nhìn sau như vừa thấy bóng
Ông bên bà, cùng con cháu... chăm hoa
Khi còn trẻ xông pha nơi chiến trận
Cả một đời binh nghiệp dám hy sinh
Từ chiến sĩ đến quân hàm cấp tướng
Vẫn bài ca vì dân nước quên mình
Khi nghỉ hưu, ông nhiệt tình trong sáng
Quan hòan dân không một chút công thần
Việc to nhỏ tổ chức giao là nhận
Đến hơi tàn vẫn vì Đảng, vì dân
Hôm nay giỗ, nhắc một thời để nhớ
Như nén nhang thành kính ngát hương hoa
Cầu linh thiêng dưới suối vàng ông phù hộ
Cho đất nước bình an, hạnh phúc đến muôn nhà