Thứ Ba, 25 tháng 8, 2009

Hướng Về Hà Nội


Hướng Về Hà Nội
Sáng tác : Hoàng Dương
Thể hiện: Hồng Nhung

Hà Nội ơi, hướng về thành phố xa xôi
Ánh đèn giăng mắc muôn nơi áo màu tung gió chơi vơi
Hà Nội ơi, phố phường dài ánh trăng mơ
Liễu mềm nhủ gió gây thơ thấu chăng lòng khách bơ vơ

Hà Nội ơi, những ngày vui đă ra đi,
Biết người có nhớ nhung chi,
Hết rồi giây phút phân ly
Hà Nội ơi, dáng huyền tha thướt đê mê,
Tóc thề thả gió lê thê
Biết đâu ngày ấy anh về

Một ngày mùa chinh chiến ấy,
Chim đã xa bầy mịt mờ bên trời bay
Một ngày tả tơi hoa lá,
ngóng trông về xa ... luyến thương hình bóng qua

Hà Nội ơi, nước hồ là ánh gương soi,
Nắng hè tô thắm lên môi, thanh bình tiếng guốc reo vui
Hà Nội ơi, kiếp đời muôn hướng buông trôi
Nhớ về người những đêm rơi
Nhắn theo ngàn cánh chim trời


Hà Nội ơi, những ngày thơ ấu trôi qua,
mái trường phượng vĩ dâng hoa
dáng chiều ủ bóng tiên nga.

Hà Nội ơi, mắt huyền ngây ngất đê mê,
tóc thề thả gió lê thê, hãy tin ngày ấy anh về

Một ngày tàn hương chinh chiến,
lửa khói lăn chìm, tìm về nơi bờ bến
Một ngày hồng tươi hoa lá
Hát câu tình ca nói lên lời thiết tha

Hà Nội ơi, biết người còn có trông mong,
Hướng về ai nữa hay không những ngày xa vắng bên sông.

Hà Nội ơi, những chiều sương gió dâng khơi
Có người lặng ngắm mây trôi,
Biết bao là nhớ tơi bời ...

Hướng Về Hà Nội

Tôi sinh ra và lớn lên ở hai miền đất khác nhau. Nhưng trong tôi lại dành tình yêu cho một nơi khác. Đó là Hà Nội. Nhiều người nói rằng vì Hà Nội là trái tim của cả nước nên cũng đúng thôi nếu ai đó yêu thành phố này. Thực ra, nếu bạn là một thanh niên và luôn muốn bay nhảy tới nhiều vùng miền của đất nước thì Hà Nội chưa hẳn là địa điểm thu hút sự chú ý của nhiều người. Bởi ở nơi đó, sự trầm mặc lẫn trong cái ồn ào, những đổi mới che lấp bóng xưa cũ, và chắc hẳn bạn không dễ dàng yêu mến sự đối nghịch kỳ lạ đến thế. Ấy vậy mà tôi, từ khi nào chẳng rõ, lại yêu Hà Nội chỉ bằng tình cảm qua những ca khúc! Và một trong số đó là nhạc phẩm Hướng về Hà Nội của nhạc sỹ Hoàng Dương.

Hướng về Hà Nội là một trong những ca khúc không chỉ có tôi mà còn được nhiều người yêu thích. Trước hết có thể nói đến bài hát này như một người bạn tri ân với lớp người thế hệ trước. Vì đã qua nửa thế kỷ một thời bom đạn và chia ly song những người yêu Hà Nội vẫn luôn hình dung ra được trong ca khúc này những nét kỷ niệm xưa cũ. Vì hình ảnh về Hà Nội của những năm 1954 đã theo hành trang của những người di cư dù ở miền Bắc hay miền Nam đều lặng lẽ với niềm tiếc nhớ. Và vì Việt Nam lúc bấy giờ đang đứng trước sựu giằng xé giữa niềm vui hân hoan chiến thắng và nỗi lo lắng chia cắt hai miền..

Hà Nội ơi! Những ngày vui đã ra đi
Biết người còn nhớ nhung chi
Hết rồi, giây phút phân ly

Bởi người ta sống và tiếp tục chiến đấu không hẳn để bảo vệ thành phố mà nơi đó khiến người ta còn đau đáu nhớ về cảm giác yên vui, bên mặt hồ lặng ngắm nắng soi, với chiều tà thướt tha những tà áo tung bay hay những đêm lung linh trong ánh sáng đèn điện,… Vì thế, Hà Nội sống trong lòng người còn như là một người bạn tri kỷ.

Nhạc sĩ: Hoàng Dương
Các ca sĩ khác trình bày:

Một lần nào đó bắt gặp bản nhạc này qua tiếng violoncelle trầm ấm với giai điệu chậm buồn, da diết thì ca khúc này khiến người ta dù có ở nơi đâu cũng mong ngóng trở về Hà Nội. Tình cảm ấy đơn giản và bình dị như chính tình yêu dành cho một người con gái. Với Dáng huyền tha thướt đê mê, tóc thề thả gió lê thê, Dường như ta thấy trong đó bóng dáng người nhạc sỹ trẻ với tấm lòng thương nhớ và tiếc nuối nhiều khi chia tay cô gái Hà Nội yêu kiều và mỹ lệ.

Với nhiều người yêu thích văn học thì Hướng về Hà Nội là một bài thơ rất trữ tình. Trong cách gieo vần và ca từ mượt mà, nhạc sỹ Hoàng Dương đã thổi hồn cho nhạc phẩm một âm hưởng miên man lan tỏa. Từ Phố phường giãi ánh trăng mơ, liễu mềm nhủ gió ngây thơ, thấu chăng lòng khách bơ vơ đến những ngày thơ ấu trôi qua, mái trường phượng vĩ dâng hoa, dáng chiều ủ bóng tiên nga.. đều gợi lên một nỗi niềm xót xa trước những vẻ đẹp lãng mạn rồi sẽ phải cách xa.

Và đúng là chỉ khi người ta đi xa Hà Nội rồi tâm hồn mới bỗng thấy nhớ thấy tiếc nuối một đô thị thơ mộng có, vui buồn có, và có cả sự đổi thay từng ngày. Vẫn là ba mươi sáu phố phường, vẫn là những giao thương tấp nập. Người ta hướng về Hà Nội để mưu sinh, để xô bồ với cuộc sống hiện đại mà quên đi bản chất yên bình của xứ kinh kỳ ngày xưa. Thành phố biến đổi nhanh chóng đến nỗi mới chỉ ngày hôm qua rời xa thôi rồi trở lại, Hà Nội đã vụt trở thành một thời để nhớ.

Hà Nội ơi! Những chiều sương gió dâng khơi
Có người lặng ngắm mây trôi,
Biết bao là nhớ tơi bời...

Khi nhắc đến Hà Nội vào những dịp cuối năm, Tết đến xuân về, người ta vẫn thường ôn lại kỷ niệm cũ mà lòng bồi hồi luyến lưu. Đã thật lâu rồi một ngày chinh chiến tả tơi hoa lá nhưng vẫn còn đấy nỗi khắc khoải trong từng câu hát Hướng về Hà Nội. Chỉ có những người thực sự yêu say đắm Hà Nội mới cảm nhận được sự xót xa bùi ngùi trong từng nỗi nhớ và tiếng thở dài buồn bã sau tiếng gọi Hà Nội ơi.. Nhiều khi, người ta nhắc đến sự đổi mới với những góc nhìn nhân văn hơn nhưng chính trong ca khúc Hướng về Hà Nội, không ai lại không cảm thấy đau xót hay ít ra là rất lặng lẽ suy ngẫm. Vẫn là thành phố ấy nhưng muốn tìm lại vẻ đẹp kiêu sa trong sự phát triển hàng ngày của Hà Nội sẽ thật khó. Chỉ có thể lật lại những trang văn hay hòa mình trong giai điệu lắng đọng của những ca khúc, người ta mới thấy mong manh hiện về một Hà Nội cổ kính ưu tư hiện lên bên kia mặt hồ một buổi sớm sương giăng, với tiếng chuông chùa trầm mặc, với làn hơi nhẹ nhàng mỗi bước chân người Tràng An...

Huy Hoàng

Không có nhận xét nào: