
39.
Bâng khuâng nhớ
Có đôi lần dằn vặt hỏi băn khoăn ?
Sao không đáp cho tình chung một điệu
Bâng khuâng nhớ một thời xưa... niên thiếu
Đọc thơ tình như rượu thắm men say
Giờ năm mươi tan biến tuổi thơ ngây
Tiếc, tiếc lắm làm sao quay trở lại
Trách tạo hóa trêu Hoa Đào oan trái
Chỉ còn thơ ấp ủ gửi "hè" thôi
Ẩn dấu yêu thế cũng đủ lắm rồi
Cứ để vậy thơ tình thêm đẹp mãi...
hoahuyen
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét