Thứ Ba, 2 tháng 3, 2010

702. Chết cũng vui lòng chả sợ chôn

Bài họa tếu
702.
Chết cũng vui lòng chả sợ chôn

Ai dám bảo già thiếu nước non?
Cụ ông không thích núi to tròn?
Bẩy mươi thân xác còn dai dẻo
Tám chục đường eo vẫn thắm son
Thấy chả tưng bừng... khi đói ập
Gặp nem bốc lửa... lúc no dồn
Mới hay chưa chắc bà thua trẻ
Chết cũng vui lòng chả sợ chôn

II.
Họa bài 2
MỘNG CHẲNG TRÒN

Ngó nghiêng từ thuở búp còn non
Nhát quá thành ra mộng chẳng tròn
Sát dậu mồng tơi run lẩy bẩy
Chung nhau một lớp nhóa nhòa son
Thời gian ngắn lại hương tan loãng
Khoảng cách dần xa sóng bớt dồn
Giấu kín trong lòng không dám nói
Một câu ôm hận chết đành chôn

02.3.2010
laonongthoicom.net

( Mới ốm dậy đánh võ mồm một chút mong Lão Thiện
bỏ quá cho vài câu tếu táo trên mức cần nghiêm của tuổi già lão nhé! )
Kính!

Nợ tình

Bóng chiều đã gác mái sườn non
Món nợ xưa xa trả chửa tròn
Bẻ nửa câu thề ghim dạ sắt
Chia đôi lối rẽ nguyện lòng son
Chim bằng rã cánh miền mây phủ
Phận liễu rơi khăn lớp sóng dồn
Đáy nước vẫn lung linh bóng nguyệt
Một đời ôm mãi mối tình chôn

Hồ Văn Thiện
21-2-2010

Không có nhận xét nào: