Thứ Tư, 16 tháng 9, 2015

904. KHẮC KHOẢI



904.
KHẮC KHOẢI

Đã lâu rồi tưởng chừng rơi mất nứng
Quên ghẹo vần lãng mạn chọc nàng thơ
Ai bất chợt khơi lại dòng cảm xúc
Để trào dâng từng đợt sóng xô bờ

Em bồng bềnh tựa làn sương khói mỏng
Giữa cuộc đời như thật lại như mơ
Đôi lúc ngỡ trần gian hay tiên cảnh?
Cứ tưởng gần nhưng xa lắc xa lơ

"Tình chỉ đẹp khi tình còn dang dở"
Nỗi buồn đau khắc khoải mãi khôn nguôi
Xin giấu kín trong lòng cơn sóng lặng
Mặc thời gian lặng lẽ cứ dần trôi

Anh sẽ sống vốn như mình vẫn thế
Có dở - hay chẳng tô vẽ khuôn hình
Sẵn sàng đón, mặc tình ai yêu, ghét
Miễn trong lòng không hổ thẹn nhục - vinh!

16/9/2015
Hoahuyen đào ngọc

Không có nhận xét nào: