Thứ Hai, 23 tháng 2, 2009

626. MỘT LẦN LƯU KỶ NIỆM


626.
MỘT LẦN LƯU KỶ NIỆM
Kỷ niệm gặp lại bạn học Phổ Thông
tại TP. Vũng tàu ( 20.2.2009 )

Có một chuyến du xuân về với biển
Cười bên nhau sảng khoái mấy ai ngờ
Ba bạn nữ, hai chàng trai lãng tử
Học cùng thời, chung trường, lớp... ngẩn ngơ

Nhìn mái tóc điểm hai màu sương gió
Tình trong nhau vẫn đượm chẳng phai mờ
Không khoảng cách như anh em ruột thịt
Mắt nhìn nhau hạnh phúc tưởng... mình mơ!?

Người ta bảo trần gian là cõi tạm
Thời gian trôi không trở lại bao giờ?
Xin hãy sống nâng lưu tình bè bạn
Giữ tâm hồn xanh mãi tuổi ngây thơ

Hải cháu dâu - bạn ngày xưa chung lớp
Vẫn còn nguyên nét đẹp vẻ kiêu sa
Với bạn học, gia đình luôn chu đáo
Có khả năng ứng xử rất khoan hòa

Giỏi làm ăn ai bằng Khanh, Dũng, Ngọc
Hùng danh Thành, Tỉnh, Ngọc tiếng vang xa
hạnh phúc, Nhã, Hòa, Hưng phát thịnh
Ngoài năm mươi nom vẫn trẻ... chưa già

Đên bên nhau giữa trời xuân gió lộng
Thả cho hồn thăm lại những ngày qua
Bao vất vả lo toan vì cuộc sống
Có một lần - với biển, dệt tình ca

Hoahuyen

(*) Màu đỏ là tên các bạn học thời phổ thông cùng khóa ra trường năm 1974








Hòa - Ngọc - Ngọc - Nhã - Hải


Khanh - Ngọc - Ngọc - Nhã - Hải




Cô bạn học thời phổ thông nay đóng hai vai
Vừa là bạn học vừa là cháu dâu
( Lấy con chị cả của Hoahuyen )

' ' Trái tim có nhiều ngăn hơn ta tưởng !"


"Bạn sẽ luôn ngạc nhiên về sức chứa của trái tim mình".
Luôn có những ngăn bí mật mới hằnng ngày mở ra cánh cửa nhỏ, đón nhận những cảm xúc mới mẻ tinh khôi dành cho những người mới bước vào cuộc sống của bạn.
Giống như một lúc nào đó bất ngờ bạn phát hiện ra chiếc ba lô vẫn nảy trên lưng bạn theo nhịp chạy lên cầu thang hóa ra vẫn còn một ngăn bí mật. Bạn ồ lên thích thú. Và chắc chắn chẳng bao giờ bạn để cái ngăn đó trống rỗng. Bạn sẽ đặt vào đó một chiếc lá đỏ nhặt được trước cửa lớp khi mùa chia tay sắp đến. Một tấm thiệp vô danh mà bạn nhận được vào ngày Valentine vừa rồi. Cuốn lưu bút mà bạn chuẩn bị đưa cho khắp lũ bạn trong lớp!
"Bạn sẽ luôn ngạc nhiên về sức chứa của trái tim mình". Nó đã từng đựng trong mình tình yêu dành cho nụ cười của cha, vòng tay của mẹ. Cho cả những trò nghịch ngợm của các anh chị em. Cho ngõ nhỏ thân thương dẫn vào ngôi nhà của gia đình bạn. Nó lại chứa thêm cả lũ bạn chia nhau bộ đồ chơi xếp hình hồi mẫu giáo. Cả lũ bạn cấp một nhí nhoáy, cấp hai lỡ cỡ những chuyện của hội mới lớn...
Rồi ngày bạn vào lớp 10, nhìn thấy 60 gương mặt lạ hoắc. Bạn lo lắng tự hỏi có thể yêu quý ngần ấy "kẻ xa lạ" được chăng? Bạn lo lắng "60 kẻ xa lạ" này sẽ khiến bạn quên mất lũ bạn thân thương hồi lớp 9. Nhưng hóa ra lại không phải, trái tim của bạn làm bạn ngạc nhiên về sức chứa của nó. Bạn có thể yêu quý thêm tràn đầy 60 người bạn mới, thêm một hội bạn ở lớp học thêm.Thêm cả thầy dạy Toán thật hay, cô dạy Sử hay cười. Bác bảo vệ nghiêm khắc, âm thầm và hồn hậu.Yêu cả góc hành lang lộng gió của lớp mới.
Bạn sẽ ngạc nhiên sao mình có thể yêu nhiều đến thế ! Dường như trái tim bạn không chỉ có 4 ngăn mà là một cái cây đang lớn mở rộng tán lá xanh tươi của mình cho tất cả những giọt mưa rơi xuống, những làn gió bay qua, những bóng nắng lung linh nhảy múa. Rung rinh xao động!
Bởi vậy Bạn ơi. Đừng lo chúng mình sẽ quên nhau khi mùa chia tay tới. Bạn luôn là chiếc lá xanh tươi của trái tim tôi. Với cuộc sống còn dài phía trước, bạn cứ nhiệt thành yêu quý những người bạn mới, những ngôi trường mới, những đồng nghiệp mới... tôi chẳng bao giờ sợ bạn quên tôi đâu. Bởi tôi biết sức chứa của trái tim bạn là vô tận. Có thể bao nhiêu bận bịu lo toan của thế giới người lớn sẽ cuốn chúng ta đi. Bạn chẳng thể gặp gỡ thậm chí là gọi điện cho tôi mỗi ngày. Nhưng chỉ cần đôi khi bạn nghĩ đến tôi và mỉm cười, chiếc lá của tôi trong trái tim bạn sẽ chẳng bao giờ rụng xuống mà sẽ mãi xanh tươi...

Và chúng ta mãi là bạn của nhau, bây giờ và mãi mãi !

Không có nhận xét nào: