340.
ĐỜI LÀ THẾ
Trần gian vốn thế nhiễu nhương đời
Ngang trái bao giờ mới nhẹ vơi ?
Lúc thuận ồn ào nhung nhúc viếng
Khi xui lạnh ngắt hắt hiu vời
Tiền nhiều kệch cỡm vung vương vãi
Chữ lắm hoang đàng rắc rụng rơi
Thây kệ thằng tham khoe bạc nén
Mình vui xướng họa ngất ngây cười
Trẻ mải làm ăn, xế bóng chơi
Ai hay tinh tế... lựa thiên thời
Còn mê sự nghiệp đừng tơi tả
Đã ngán công danh cứ thảnh thơi
Phận số anh may anh cứ hưởng
Duyên tình tớ dở tớ đành thôi
Giữ gìn trong sáng tình bằng hữu
Tri kỷ hồn thơ tốt lắm rồi
Hoahuyen
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét