Thứ Sáu, 15 tháng 10, 2010

759. TA LÀ MỘT KẺ ĐAM MÊ


759.
TA LÀ MỘT KẺ ĐAM MÊ

Bấm tay tính đốt... rã rời!
Quay đi ngoảnh lại nửa đời xa quê
Ất Mùi sinh trọn tuổi "dê"
Hưu non dở chứng ngứa nghề... thèm thơ

"Vàng xa bãi cát..." ai ngờ
Say trăng, ghẹo gió, thẫn thờ yêu... mây
Công danh, quan lộ... trật trầy
Tình duyên lắm rủi, nhiều may khác thường

Dở - hay... hữu xạ... nhiên hương
Oan tình tai tiếng xã phường lưu danh
Giá như có miếng đã đành
Thị màu đỏng đảnh đành hanh khôn lường

Thả hồn chín nhớ, mười thương
Mấy đận sai đường ngấn lệ vòng quanh
Lời thề từ thuở đầu xanh
Tình em biển cả, tình anh mặn mà

Xồn xồn đêm bảy ngày ba
Đứa con thai nghén mẹ cha héo gày
Biết tình là cuộc trả - vay
Sẵn lòng nghiêng ngả đắm say vì nàng

Thân Kiều lặn lội... ngàn trang
Nguyễn Du mới được vài hàng lệ rơi
"Trăng Hàn" (*) ứa máu... chơi vơi
Câu thơ dứt ruột... để đời khen - chê!

Ta là một kẻ đam mê
Bỗng dưng dở chứng ngứa nghề... thèm thơ

15.10.2010
Hoahuyen
(*) Hàn : Hàn Mạc Tử

Không có nhận xét nào: