Chủ Nhật, 21 tháng 6, 2020

Bài 1200. LỜI DẶN CỦA CHA


Bài 1200.
LỜI DẶN CỦA CHA
Con ơi! Cha bảo con này
Đời người vốn dĩ rủi may khôn lường
Đừng quên tích trữ yêu thương
Biết cho và nhận, biết đường tiến lui

Người thân chia sẻ ngọt bùi
Biết gieo hy vọng niềm vui dâng trào
Trăng mờ còn tỏ hơn sao
"Dẫu rằng núi lở vẫn cao hơn đồi"(*)

Làm nhiều dễ đổ mồ hôi
Lương chưa tới tháng đứng ngồi đâu yên
Tình chưa thoát giấc mơ tiền
Phải đâu hạnh phúc bình yên do nghèo?

Đau lòng khi vợ mè nheo
Thuế má kỳ kèo trốn nợ buồn so
Bồ vui thả sức ra bò
"Đại hàn đông chí chớ cho mượm chồng"(*)

Dẫu già chớ để phòng không
Mở ra đóng lại hâm nồng gối chăn
Khôn ngoan chớ có cằn nhằn
Vượt qua gian khổ khó khăn trăm bề

Kết hôn như thể chơi đề
Đánh con hạnh phúc nó về ly hôn
Hơn nhau lãng mạn tâm hồn
Nhớ lời cha dặn vừa khôn thì dừng.

Hoahuyen
18.6.2020.
(*) Câu thơ của cụ Trúc Lâm 91 tuổi hiện đang sống ở Tp.Nha Trang.

Không có nhận xét nào: