Bài 1205.
HỮU DUYÊN KHÔNG NỢ!
HỮU DUYÊN KHÔNG NỢ!
Anh bất lực không làm sao quên nổi
Bóng hình em day dứt ở trong tim
Khi xa nhau dẫu đã cố nén kìm
Vẫn rạo rực trong lòng khao khát nhớ
"Phương nhung" ấy ngọt ngào
bao duyên nợ
"Đợt gió về run rẩy cả nhành cây
Trăm năm nữa lá nằm trong lòng đất"
Hỏi ai còn nhớ tới địa danh này?
Khi trần gian cõi tạm lắm đắng cay
Nếu bất chợt có đôi lần khao khát
Bỗng cuồn cuộn sóng xô bờ ào ạt
Cũng là do trời run rủi mà thôi
Bình yên khi nhựa sống sắp cạn rồi
Thuyền với biển muôn đời luôn khờ dại
Ngàn hoa nở ngát mùi hương ân ái
Hoàng hôn tình duyên nợ... mãi tinh
khôi.
...
"Một kiếp người nhanh tựa gió
mây trôi"
Nếu không thể cho nhau tình lãng mạn
Cũng đừng nẩy mầm hờn ghen ly oán?
Hữu duyên mà không nợ, bạc như vôi...
Hoahuyen
23.6.2020.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét