Hoa trắng thôi cài trên áo tím
Vầng trăng chia nửa đã xa dần
Chỉ còn sương khói mờ nhân ảnh
Bài xướng em gieo họa thất vần
Kẻ chạy cong giò quăng mất dép
Người đeo hy vọng rớt rơi giày
Có duyên không phận đầy ngang trái
Bể khổ trần gian... lắm đắng cay
hoahuyen
10.3.2008
____________________________________
Sợ... chạy rơi mất dép
Đuổi theo rớt cả giày
Trẹo chân... chưa gãy cổ
Như thế đã là may
Bài 1.404. NHỚ QUÊ HƯƠNG
-
Bài 1.404.
NHỚ QUÊ HƯƠNG
Nhãn lồng bổ ngập dao phay
Hưng Yên đặc sản nơi này lừng danh
Giữa mùa vào vụ trĩu cành
Quả ngon thơm ngát ngọt thanh dễ ng...
2 năm trước
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét