Thứ Bảy, 12 tháng 12, 2009

681. KHÓC CƯỜI CHÀO NHAU (1)



Thơ mời họa

681.
KHÓC CƯỜI CHÀO NHAU (1)


Chào đời ta khóc lu loa
Người thân xúm lại cười òa... yêu thương

Sống ta là khách qua đường
Khi râu tóc trắng quê hương tìm về

Đất trời quán trọ... lê thê
Trần gian bể khổ não nề xót thương

Sống cao thượng, chết can trường
Không màng phú quý, coi thường xênh sang

Tâm hồn trải rộng mênh mang
Khinh khi danh hão bẽ bàng phù du

Ở đời khôn quá... thì ngu
Xoay vần nhật - nguyệt đèn cù trả vay

Ngọt bùi chen lẫn đắng cay
Đến khi nhắm mắt xuôi tay... ta cười

Người thân nước mắt lại rơi
Thì ra quy luật KHÓC - CƯỜI chào nhau!

Hoahuyen (681)
12.12.2009

(1) Có một quy luật thật lạ: khi người ta chào đời ai cũng cất tiếng khóc "oa oa" (không có ai cười) - Cha, mẹ và những người thân yêu thì lại cười sung sướng chào đón ta ra đời... mỗi người lý giải một cách khác nhau, có người bảo:
* Đang ở trong bụng Mẹ sung sướng chẳng phải lo nghĩ gì... nay phải chui qua cái "lỗ" tí ti đau bỏ cha, bỏ mẹ thế không khóc sao được,
* Người lại nói nó khóc vì nó thương Mẹ mang nặng đẻ đau...
* Khóc vì thương chính mình bắt đầu rơi vào "Bể khổ trần gian" bắt đầu phải lo toan vật lộn với đời.... Ngược lại khi ta chết đi TA CƯỜI ( nằm trong áo quan nhe răng ) thì người thân yêu khóc lóc thảm thiết tiễn đưa... phải chăng vì ta đã siêu thoát khỏi "Bể khổ trần gian"?

GIẢI THƯỞNG LẦN NÀY LÀ :
MỘT CHUYẾN DU LỊCH LÊN SAO HỎA CÙNG HOA HẬU HOÀN VŨ

Stefania Fernandez

Chú ý: Một bài hoạ thơ lục bát phải đảm bảo các yêu cầu sau:

1- Số câu của bài hoạ bằng số câu của bài nguyên mẫu (bài xướng);
2- Từ cuối cùng các câu của bài nguyên mẫu (bài xướng) phải được giữ nguyên; ( Thậm trí các cụ xưa còn yêu cầu trong câu 8 thì từ 6 và từ 8 cũng phải giữ như nguyên mẫu của bài xướng )
3- Từ thứ 5 (trong câu 6) và từ thứ 7 (trong câu 8) không được trùng với các từ của bài nguyên mẫu (bài xướng);
4- Trong các câu của bài hoạ không dùng hai từ liên tiếp trong bài nguyên mẫu (bài xướng) đã dùng,
Như vậy mới là một bài thơ hoạ lục bát hoàn chỉnh.
Nếu có chỗ nào chưa thật chính xác mong các các bậc cao thâm chỉ thêm cho rõ nhé!

Một ví dụ:
Hãy chú ý các từ in đậm của bài xướng sau đây và bài họa của Hoahuyen ( để mọi người cùng tham khảo, trao đổi học tập... )

Bài Xướng:
NHỚ MÙA XUÂN ẤY

Xuân về , một thoáng bâng khuâng
Chạnh lòng nhớ tuổi thanh xuân thuở nào.
Đường dài muôn dặm gian lao
Có mùa xuân đã đi vào trong tôi.

Đắng cay thôi lại ngọt bùi,
Nhớ mùa xuân ấy, người ơi! Nhớ người...
Nhớ về một thuở xa xôi,
Giữa lòng Việt bắc bồi hồi đón xuân.

Rừng mơ hoa nở trắng ngần
Bến xuân ai đứng tần ngần trông mưa...
Tân cương tươi thắm sắc cờ,
Quân reo đỉnh núi , gươm khua cuối rừng.

Sương khuya, ánh đuốc bập bùng
Sông Công, núi Guộc...tưng bừng hội quân.
Người về muôn nẻo đường xuân
Đồi xanh có giữ dấu chân ven rừng?

Qua sông cô gái ngập ngừng
Mời anh lính trẻ vui cùng hội xuân...
"Đường dài còn lắm gian truân
Mừng xuân , hẹn với cố nhân ngày về".

(Ra đi nhớ mãi câu thề:
"Nước non hết giặc mới về quê hương"!
Thanh bình gió lộng muôn phương
Ngày về "chín nhớ mười thương" vẫn chờ...)

Xuân ơi xuân đến bao giờ?
Lòng sao vẫn nhớ xuân xưa lên đường.
Dẫu còn trăm mối tơ vương,
Dẫu hồn chưa cạn tình thương buổi đầu,

Vui xuân hương sắc muôn mầu,
Vui xuân, ly rượu chúc câu tốt lành!
Ai say sưa chốn thị thành,
Thì ta ân nghĩa quê mình đẹp hơn.

Ai kia quên nghĩa cội nguồn,
Tình xưa ta vẫn vuông tròn thủy chung.
Núi kia vẫn ngát hương rừng,
Sông sâu kia vẫn dòng trong nhớ người...

Xuân về , vui nhé xuân ơi!
Đôi dòng tâm tưởng tặng người năm xưa...

Tác giả: ĐÀO MAI (Đã mất năm 2008 )
Người gửi bài : Bạch Dương- Con gái của tác giả

Bài họa của Hoahuyen
TRỞ GÓT ĐÓN NÀNG XUÂN

Tiễn đông trở gót lâng khuâng
Mới hay mình đã say xuân kiếp nào ?
Gió reo vẫy ngọn phi lao
Hương xuân phảng phất gieo vào lòng tôi

Đã từng chia ngọt, sẻ bùi
Chàng Đông thỏ thẻ Xuân ơi! mến người
Giao thừa không có thịt, xôi
Trong rừng đợi phút điểm hồi sang xuân

Nhìn hoa ban nở tần ngần
Nhành mơ điểm tuyết trắng ngần trong mưa
Xa xa rực thắm màu cờ
Quân như chảy hội, đao khua sáng rừng

Đuốc reo theo ánh lửa bùng
Non xanh, núi thẳm bừng bừng thế quân
Muôn người nô nức đón xuân
Tiếng reo kín cả bàn chân chen rừng

Cô em nửa ngập nửa ngừng
Mời anh lính trẻ hát cùng nàng xuân
Gian nan vất vả đã truân
Có lòng tin hẹn nghĩa nhân trở về

Đi xa vẹn nhớ lời thề
Đánh tan lũ giặc ta về cố hương
Dẫu cho vướng phải... ngàn phương
"Chôn rau cắt rốn..." còn thương em chờ

Nàng xuân đang đến từng giờ
Nôn nao lại nhớ thuở xưa bên đường
Nụ hôn trao vội vấn vương
Trăm năm còn đọng mùi thương ban đầu

Khi xuân đượm sắc tươi màu
Nâng ly cạn chén bằng câu chúc lành
Hẹn nhau ở chốn đô thành
Nơi quê vẹn nghĩa ta mình tình hơn

Cây có cội, nước có nguồn
Duyên xưa nghĩa cũ cho tròn tình chung
Say sưa xin chớ quên... rừng
Một thời gian khổ vẫn trong với người

Đông qua, xuân đến nàng ơi!
Thơ trào cảm xúc dâng người ngày xưa

Hoahuyen
10.12.2009












Không có nhận xét nào: