Thứ Năm, 14 tháng 5, 2020

1166. Hoàng Hạc lâu 黃鶴樓 • Lầu Hoàng Hạc

Hoàng Hạc lâu 黃鶴樓 • Lầu Hoàng Hạc
Thơ » Trung Quốc » Thịnh Đường » Thôi Hiệu
 __________________________
Hoàng Hạc lâu

Tích nhân dĩ thừa hoàng hạc khứ,
Thử địa không dư Hoàng Hạc lâu.
Hoàng hạc nhất khứ bất phục phản,
Bạch vân thiên tải không du du.
Tình xuyên lịch lịch Hán Dương thụ,
Phương thảo thê thê Anh Vũ châu.
Nhật mộ hương quan hà xứ thị?
Yên ba giang thượng sử nhân sầu.



Dịch nghĩa

Người xưa đã cưỡi hạc vàng bay đi,
Nơi đây chỉ còn lại lầu Hoàng Hạc.
Hạc vàng một khi bay đi đã không trở lại,
Mây trắng ngàn năm vẫn phiêu diêu trên không.
Mặt sông lúc trời tạnh, phản chiếu cây cối Hán Dương rõ mồn một,
Cỏ thơm trên bãi Anh Vũ mơn mởn xanh tươi.
Trời về chiều tối, tự hỏi quê nhà nơi đâu?
Trên sông khói toả, sóng gợn, khiến người sinh buồn!

*Lầu Hoàng Hạc ở phía tây nam thành Vũ Xương.

Bài thơ này được sử dụng trong các chương trình SGK Văn học 10 giai đoạn 1990-2006, SGK Ngữ văn 10 giai đoạn từ 2007.
________________________________

Bài dịch của Hoahuyen
(Sang thể thơ Đường luật)

Bài 1166.
LẦU HOÀNG HẠC

Người xưa cưỡi hạc không về nữa
Nơi ấy chỉ còn Hoàng Hạc lâu
Biền biệt chim vàng bay khuất mặt
Phiêu diêu mây trắng ngự trên đầu.
Sông quang rõ nét Hán Dương thụ
Cỏ biếc xanh màu Anh Vũ châu.
Quê cũ chiều buồn đâu chẳng thấy.
Dòng sông sóng gợn khói... ai sầu.

Hoahuyen
15.5.2020


Không có nhận xét nào: