Bài 1173.
TÂM TÌNH VỚI BẠN THƠ
Mỗi người một giọng rất riêng
Làm nên thương hiệu của miềng(*) thế
thôi
Chớ nên khuôn mẫu để rồi
Trăm bài nhàn nhạt mây trôi hững hờ
Văn vần, vè... cũng gọi thơ
Buông lời khen loạn che mờ mắt nhau
Mấy ai có chí mong cầu
Thật tâm tu chữ luyện câu chân thành
Thi đàn Việt... triệu... triệu anh
Thật tâm giá trị lưu danh mấy người?
Ai là hạt nhú mầm tươi?
May mắn mỉm cười nẩy lộc đơm bông
Còn ai mê muội bốc đồng?
Mua vui sắc sắc không không tầm thường
Tôn sư trọng đạo... mười phương
May ra còn đọng cuối giường vài câu
Yêu trăng để biết đa sầu
Yêu em để biết nông sâu đợi chờ
Yêu hoa để biết mộng mơ
Yêu thơ để biết dại khờ...thế thôi...
Hoahuyen
22.5.2020.
(*)miềng: tiếng địa phương là
"mình".
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét